Tôi ngồi trước khung trời rộng mở
Cắn ngón tay và suy nghĩ vẩn vơ
Người ta sống trên đời làm gì nhỉ
Sinh ra rồi để lại chết đi.
Trọn cuộc đời mấy mươi năm ngắn ngủi
Chỉ được quyền hưởng thụ có một lần
Sinh ra từ quyền năng vũ trụ
Mất đi cũng về với thế giới vô biên.
Nơi kịch trường cuộc sống
Mỗi con người chỉ xuất hiện một phần vai
Chẳng ai chứng kiến được phút cuối cùng
Vở kịch ấy chấm dứt
Pháo tay thiên thần hoan hô
Chẳng ai thấy được mình trên màn ảnh
Trong những vai không kịch bản
Đầu tiên và duy nhất!
Tranh đuam, chen lấn
Sao lại là mục đích của cả đời người?
Sao thế giới này không toàn màu mây trắng
Để không bao giờ
không ai mất niềm tin?
Ước gì suy nghĩ mộng mơ thành hiện thưc!
Việt Anh
0 Nhận xét