Một vầng mây phiêu lãng Một làn gió bình bâng khuâng Lẫn trong làn tóc mượt Một chút nhớ phương xa. Hoa trên ngàn gửi nhuỵ Hoa cánh bướm lãng du Rừng xa không biết mặt Sân bỗng hóa thân tình. Có tiếng thu khẽ tạc Vầng cánh mỏng thiên nga Cánh hoa đào cô độc Lặng buồn giữa phôi pha. Chiều mơ màng vờn cánh Bẩy chim sáo giữa đồng Lời ve kêu rả rích Thu đến hạ còn vương. Việt Anh