Em cứ về, mặc tôi bên góc phố
Ngẩn nhìn trời, đếm mây bước theo em
Nghe tiếng chân mình vang trên phố cũ
Mỗi bước tê rần kỷ niệm xưa.
Em cứ về, mặc tôi và ký ức
Tuổi thanh niên, em đã trả tôi rồi
Mười năm chẵn, gói vào trong cát bụi
Đem về làm kỷ niệm của lãng quên.
Em cứ về, mặc cho ước mơ đi…
Như những toa tàu không nơi đâu là bến
Chở trên nó tâm hồn, trái tim và tình yêu nhỏ bé
Của hai ta thuở mới trao nhau
lao xuống vực sâu
không đáy!
Việt Anh
0 Nhận xét