CỔ TÍCH AO THIÊN NGA

Có phải em thánh thiện lắm không
Sao bắt tôi cứ phải ngại ngùng
Cứ lo giữ những điều chẳng đáng
Khiến cho em gãy cánh, hóa thường dân?

Người ta kể chuyện Hồ Thiên Nga
Em là thứ mấy trong bảy nàng tiên ấy?
Mà sao giọng nói, nụ cười và ánh mắt
Như lúc nào cũng sắp vỗ cánh bay…

Thế gian này trần tục lắm không em?
Mà sao em cứ xa cách lạnh lùng
Ngay cả tôi là người yêu em nhất
Cũng hóa thành đom đóm lập lòe thôi

Thành phố này buồn nhất quán cà phê
Nhất là khi một mình vào trong đó
Thay đồng hồ bằng cà phê đếm giọt
Màu tóc em sóng sánh trên môi

Hết một ngày, trong ta như cũng tắt
Em không còn đôi cánh
Hóa thường dân!

Việt Anh

Ảnh minh họa

Đăng nhận xét

0 Nhận xét