CHIỀU THU NHỚ EM

Chiều rực vàng như lửa mùa Thu
Viền bâng quơ mái tóc của một người
Em bỗng dưng thành người dưng rất lạ
Lững thững đi dài theo phố hoa.

Đêm ngậm ngùi nhớ những ánh sao khuya
Ánh trăng xưa trong trẻo, dịu dàng
Giọt sương khuya rùng mình thành công chúa
Ngọn cỏ ngỡ ngàng che mặt lặng im.

Tiếng chú ve sầu khản giọng chào mùa Thu
Ai nhận ra thời gian đổi mấy lần
Bao nhiêu lần ngỡ tình yêu quay lại
Khúc ca hát vào gió, bay đi!…

Việt Anh

Ảnh chân trang

Đăng nhận xét

0 Nhận xét