Đợi chờ là gì em biết không?
Đó là thời gian giữa hai lần gặp gỡ
Người ta mua nhưng bông hồng thật đẹp
Chờ đến khi nó héo rũ úa tàn.
Đời chờ có dài lắm đâu em
Người ta chỉ đổi chân vài lần khi đã mỏi
Đôi lúc nhìn đồng hồ, rồi tự hỏi
Bao giờ chạy hết một vòng kim?
Người ta đợi chờ không hề vu vơ
Mỗi phút giây đều quy thành tiền bạc
Anh ngơ ngẫn cầm câu hỏi chờ em đấy
Bao giờ mình hết phận lẻ loi?
Đợi chờ là gì em biết không
Là khoảng thời gian giữa hai lần trăng mọc
Em đi qua yêu kiều màu hy vọng
Xanh lá cây và ưng ửng mùa cam...
Đợi chờ là nỗi buồn không có tên
Cuộc sống biến đợi chờ thành luật lệ
Như chốt đèn giao thông hình trái tim cong cớn
Đèn xanh bật lên chỉ hai ta thấy thôi!
Đợi chờ như bất hạnh mong manh
Lững lơ bay, giữa hạnh phúc hai lần!
Đó là thời gian giữa hai lần gặp gỡ
Người ta mua nhưng bông hồng thật đẹp
Chờ đến khi nó héo rũ úa tàn.
Đời chờ có dài lắm đâu em
Người ta chỉ đổi chân vài lần khi đã mỏi
Đôi lúc nhìn đồng hồ, rồi tự hỏi
Bao giờ chạy hết một vòng kim?
Người ta đợi chờ không hề vu vơ
Mỗi phút giây đều quy thành tiền bạc
Anh ngơ ngẫn cầm câu hỏi chờ em đấy
Bao giờ mình hết phận lẻ loi?
Đợi chờ là gì em biết không
Là khoảng thời gian giữa hai lần trăng mọc
Em đi qua yêu kiều màu hy vọng
Xanh lá cây và ưng ửng mùa cam...
Đợi chờ là nỗi buồn không có tên
Cuộc sống biến đợi chờ thành luật lệ
Như chốt đèn giao thông hình trái tim cong cớn
Đèn xanh bật lên chỉ hai ta thấy thôi!
Đợi chờ như bất hạnh mong manh
Lững lơ bay, giữa hạnh phúc hai lần!
Việt Anh
0 Nhận xét